Khi màn đêm buông xuống, bạn thường mang theo những tâm trạng, cảm xúc gì vào trong giấc ngủ?
Bạn có để ý rằng, mỗi khi chúng ta đang guồng lên trong vòng quay vội vã của cuộc sống, thì lực đẩy để chúng ta lao mình đi chính là tâm lý thiếu thốn một cái gì đó đúng không?
Thiếu tiền. Thiếu một món đồ mà ta khao khát. Thiếu sự kích thích, giải trí. Thấy bản thân mình thiếu sót. Thiếu hoạt động thực sự cảm thấy vui. Thiếu kết nối. Thiếu sự thân mật và những động chạm. Thiếu sự lắng nghe. Thiếu những lời tâm sự và những câu chuyện. Thiếu sáng tạo và phiêu lưu trong cuộc sống. Thiếu thiên nhiên cây cối….mình có thể kể ra cả ngày! Bạn thì sao? Bạn thấy bản thân mình đang thiếu gì?
Đối với mình, cái mình thường quan sát thấy thiếu luôn là sự tĩnh lặng bên trong chính bản thân mình.
Mình luôn cảm thấy cần thêm nữa. Mình vẫn còn xu hướng ôm việc vào người, nên cũng có nhiều lúc sau khi đã hoàn thành việc cộng đồng và các trách nhiệm xã hội rồi thì mình còn ban đêm cho bản thân mình thôi. Ban đêm, sẽ có 1 nhắc nhở trượt xuống màn hình điện thoại nói với mình vài thông điệp như là: “Thương mình đủ thì ngủ đủ”, hoặc “Ngồi yên gói lại 1 ngày”.
Nếu như không có cái công tác gói ghém lại 1 ngày, thì cái tâm lý thiếu thốn cũng dễ dàng len lỏi vào trong tâm trí và mình không ngủ ngon được. Không thể thấy ngày của mình trọn vẹn. Vì mình sẽ thấy mình chưa làm đủ những gì đặt ra, cảm thấy không yên tâm và mang theo những lo lắng về ngày mai. Bạn có xu hướng này không?
Cái gì cũng thế, mình thấy có mở ra thì có gói lại. Chúng ta nên khởi đầu ngày mới bằng những thói quen lành mạnh như tập thể dục, uống nước thanh lọc chẳng hạn. Còn về đêm thì dành cho 2 mục đích:
1 là tái kết nối với bản thân
2 là gói ghém lại 1 ngày và chấp nhận thực tại đó.
1. Tái kết nối với bản thân
Hẳn là bạn cũng biết 1 số cách hay được nhắc đến như là thiền tập này, viết sổ nhật ký hoặc bullet journal. Mình cũng làm những điều này và thi thoảng thì tranh thủ đọc sách, Nhưng cách yêu thích nhất là đi dạo và ngắm trăng. Mình luôn thấy kết nối với chính mình nhất khi tâm trí mình được làm dịu trong khi dạo bước giữa thiên nhiên. Mình được nhắc nhở về bản chất thực của mình , như những con sóng nhỏ được nhắc bản chất thật của nó là nước - là dòng chảy bao la bất tận. Nó sẽ không thấy cô đơn và cũng chẳng sợ tan biến đi nữa.
2. Gói lại một ngày
Đó là cách nói có tí văn chương cho việc mình làm tổng kết cho ngày hôm đó. Tổng kết của mình thường trong các lĩnh vực như sau:
Tài chính:
mình ghi lại thu chi dù là nhỏ nhất. Sau đó , mình kiểm tra ví lấy tất cả những tờ tiền từ 5.000đ đổ xuống. Sau 1 vài đợt, mình sẽ kiểm kê và lấy số tiền nho nhỏ đó đi ủng hộ từ thiên hoặc mua quà cho một ai đó mình thương.
Kiểm kê những đầu việc mình đã làm trong ngày:
Nhờ kiểm kê 1 thời gian mà mình đành phải đi đến bước chấp nhận rằng rất rất nhiều thứ có thể nảy sinh ngoài dự đoán. Nó khiến cho thời gian thực sự cần để làm 1 việc gì đó thường là nhiều hơn thời gian mà bản thân mình hy vọng sẽ tiêu tốn cho nó. Vì vậy, mình không đơn thuần lập 1 to-do list nữa mà chỉ ghi ra tối đa 3 thứ trọng tâm cần hoàn thành thôi. Kể cả như vậy, nếu mình cố gắng hết sức rồi mà không được thì mình cũng vui vẻ. Nói nghe dễ, nhưng mà để được như vậy thì mình cũng đã phải trải qua 1 hành trình dài học cách chấp nhận mọi thứ đó nha.
Sau khi kiểm kê, mình sẽ xếp những việc mình chưa kịp làm nhưng quan trọng vào ưu tiên của ngày hôm sau. Còn không quan trọng ư? Dĩ nhiên là bỏ qua luôn.
Đóng lại tất cả các tab trên trình duyệt hay các apps đang chạy trong điện thoại, shut down thiết bị hoàn toàn hoặc để chế độ máy bay. Mình offline hoàn toàn sau 9h tối hoặc đôi khi là từ 8h.
Cảm xúc:
Vì kiểm kê cái to-do thì cũng phải kiểm tra cái to-be. mình ghi nhận những cảm xúc chủ đạo và các trạng thái đã có trong ngày. Nói là cảm xúc chủ đạo vì bất Cứ ai biết quan sát bản thân một chút thôi thì cũng biết là cảm xúc con người chúng ta thay đổi liên tục qua từng giây phút. Vì cảm xúc là thứ rất thất thường nên mình cũng dần học được cách là chỉ ghi nhận thôi, không mắc công chống cự lại các cảm xúc làm gì. Lúc khó khăn quá thì biết là nó sẽ qua, có níu giữ lại cũng chẳng được đâu mà.
Sau 3 bước này là mình tương đối yên tâm rồi. Cuối cùng là mình sẽ thu dọn nhà cửa. Không biết tự lúc nào, mình lại yêu thích thời gian được lau dọn bồn rửa, bếp núc, sắp xếp lại những thứ chưa gọn gàng. Vì phòng khách nhà mình rộng cũng chỉ tầm 20m2, và kiêm nhiệm luôn là nơi ăn uống, ngòi làm việc, sáng ra thì tập yoga. Nên mình sẽ cần dọn bàn ghế sử dụng trong ngày qua 1 bên thì sáng mai mới có chỗ trải ra 2 cái thảm yoga cho mẹ và mình. Hay đơn thuần là mình yêu thích việc gấp gọn mọi thứ: từ bàn ghế, mấy chiếc túi để tái sử dụng, hay tấm chăn mỏng dùng để quấn quanh người khi ngồi thiền. Bọn mèo sẽ rất thích thú được nằm lên đùi mình, đầu rúc vào tấm chăn khi mình ngồi đó lặng yên mỗi sớm tinh mơ. Sáng dậy bước xuống mà thấy nhà cửa gọn gàng thì mình cũng thấy nhẹ nhàng hơn.
Cuối cùng là mình sẽ lên phòng, mặc vào người 1 bộ đồ bông ấm áp . Mình thích ngồi yên trên giường, quấn chăn và quan sát bản thân mình thêm chút nữa trước khi đi ngủ.
Như vậy thôi, đó là cách mình gói lại 1 ngày. Cho dù là mình có hoàn thành được bao nhiêu đầu việc, hay có cảm xúc khó khăn, hay mệt mỏi vì lý do gì đó ...mình đơn thuần là tổng kết và rút kinh nghiệm, với nền tảng của sự tử tế, với lòng trắc ẩn với chính mình. Tiếng Anh gọi là “compassionate accountability. “
Mình sẽ thấy cả ngày hôm đó là trọn vẹn. Bản thân mình được sống trọn vẹn. Như là 1 món quà được gói ghém cẩn thận.
Mình cũng chẳng phải người sống chuẩn chỉnh với 1 khuôn mẫu hoàn hảo: có đầy lúc mình cũng chẳng giữ y mọi thứ như mình đã nói. Vì mình không thích gò bó, Mình thử nghiệm liên tục với các hình thức khác nữa. Miễn sao mình thấy mình còn dành thời gian cho riêng mình và tự thỏa mãn được những nhu cầu cá nhân. Vì dụ như tối qua, mình đã đọc truyện MOMO -- đây là cuốn truyện hiện mình cực kỳ yêu thích. Mình thấy ai thực tập sống chậm cũng nên đọc cuốn sách này. Như những cuốn sách thiếu nhi kinh điển khác, người lớn cũng sẽ thấy mình trong đó. Người lớn cũng có thể sẽ tìm lại được các cô bé, cậu bé bên trong chính mình. Và, đọc những cuốn sách như vậy trước khi đi ngủ cũng là cách hoàn hảo để gói lại 1 ngày.
Bây giờ thì đã đến lúc kết thúc bài viết. Mình xin gieo lại 1 câu hỏi như sau cho bạn:
“Bạn thấy bản thân mình đang cần gì nhất? Và tương ứng với nhu cầu đó là, bạn có thể gói lại 1 ngày cho mình như thế nào để cảm thấy đã sống trọn vẹn?”
Trọn vẹn chứ không cần hoàn hảo. Và đừng quên nền tảng của lòng trắc ẩn với chính mình. Nếu có gì chưa được như ý, hãy biết rằng chính tại những điều này ta sẽ nhìn ra được rất nhiều bài học về chính mình.
Bây giờ thì, mình sẽ đợi được đọc và được nghe những câu trả lời, những tâm sự của các bạn.
Chúc bạn nhiều an yên và ấm áp!
コメント